Thảo luận ở tổ về kết quả thực hiện nhiệm vụ kinh tế - xã hội năm 2009 và kế hoạch phát triển kinh tế - xã hội năm 2010
Tại các tổ phóng viên Báo Nhân Dân dự, các ý kiến phát biểu nêu rõ: Báo
cáo của Chính phủ do Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng trình bày và Báo cáo thẩm tra của
Ủy ban Kinh tế của QH được chuẩn bị công phu, nghiêm túc, chi
tiết và toàn diện, trong đó, những mặt hạn chế, yếu kém được
nhìn nhận, phân tích thẳng thắn. Ðối với các vấn đề được nêu trong Báo
cáo, các đại biểu QH đóng góp nhiều ý kiến và đề xuất cụ thể.
Về bội chi ngân sách nhà nước, một số đại biểu cho rằng, mức bội chi ngân
sách còn ở mức cao trong nhiều năm trở lại đây (năm 2009 là 6,9% GDP), dự
kiến năm 2010 là 6,5%, trong khi mức bội chi này chưa tính đến các khoản
chi từ nguồn trái phiếu Chính phủ và một số khoản chi khác. Nợ Chính phủ tăng
cao, năm 2008 khoảng 36,5% GDP, năm 2009 ước lên đến 40% GDP, năm 2010 dự kiến
khoảng 44% GDP, nếu không có giải pháp quyết liệt để giảm dần bội chi ngân sách
thì trong vài năm tới, nợ Chính phủ sẽ tiến dần đến mức giới hạn an toàn được
cảnh báo. Do vậy, cần duy trì các biện pháp tăng thu ngân sách, triệt để tiết
kiệm chi và đề nghị mức bội chi ngân sách năm 2010 không quá 6% GDP và cần có kế
hoạch cụ thể để giảm bội chi ngân sách nhà nước dưới 5% GDP trong các năm sau.
Bội chi ngân sách cần được tập trung đầu tư và phát triển dài hạn, không nên
dùng vào việc chi thường xuyên.
Việc thực hiện cho vay hỗ trợ lãi suất 4%/năm theo Quyết định 131/QÐ-TTg được
nhiều đại biểu QH quan tâm và khẳng định: Gói hỗ trợ lãi suất vay vốn ngắn hạn
đã hỗ trợ thành công một bộ phận doanh nghiệp gặp khó khăn. Tuy nhiên, số doanh
nghiệp được vay vốn hỗ trợ lãi suất không nhiều (chỉ có khoảng 20% tổng số doanh
nghiệp). Lãi suất VND sau khi được giảm trừ 4% và lãi suất cho vay ngoại tệ gần
tương đương nhau, dẫn đến nhu cầu vay VND tăng, làm mất cân đối cung cầu trên
thị trường tiền tệ, gây sức ép tăng lãi suất VND và tăng tổng phương tiện thanh
toán, gây mất cân đối trên thị trường ngoại hối... Có đại biểu cho biết: Trên
thực tế, rất khó kiểm soát hiệu quả thực chất của các khoản tín dụng, có hiện
tượng dùng vốn vay để đảo nợ, đầu tư vào chứng khoán hoặc đầu tư vào bất động
sản; lãi suất tiền gửi cao hơn lãi suất cho vay nên có doanh nghiệp vay vốn hỗ
trợ lãi suất thấp tại ngân hàng này và gửi sang ngân hàng khác để hưởng chênh
lệch. Có doanh nghiệp có vốn gửi vào ngân hàng thương mại để hưởng lãi suất cao
nhưng vẫn vay vốn VND để hưởng hỗ trợ lãi suất. Một số đại biểu đề nghị không
nên kéo dài việc hỗ trợ lãi suất cho các doanh nghiệp nhưng cần tiếp tục quan
tâm hỗ trợ lãi suất cho nông dân và nông thôn. Có đại biểu nêu ý kiến, Chính phủ
cần tiến hành đánh giá thực chất hiệu quả của gói kích cầu, rút kinh nghiệm
những hạn chế để làm cơ sở cho quyết định có triển khai gói kích cầu tiếp theo
hay không? Bên cạnh đó, Báo cáo của Chính phủ cần nhấn mạnh và khẳng định sự nỗ
lực, tự chủ của các tầng lớp nhân dân trong việc tham gia ngăn chặn thành công
đà suy giảm kinh tế.
Về tốc độ tăng trưởng kinh tế, Chính phủ dự kiến chỉ tiêu tốc độ tăng trưởng
kinh tế năm 2010 khoảng 6,5%. Một số đại biểu cho rằng, với triển vọng
phục hồi kinh tế thế giới như đã phân tích, cùng với dự báo tốc độ tăng trưởng
kinh tế quý IV năm 2009 đạt hơn 6,5% thì tốc độ tăng trưởng kinh tế năm 2010 có
thể đạt 6,5 đến 7%. Cũng có ý kiến phân tích, nếu tốc độ tăng trưởng kinh tế quý
IV năm 2009 đã đạt hơn 6,5% cùng với tác động của các chính sách kinh tế đã thực
hiện trong năm 2009, tăng trưởng kinh tế cả năm 2010 có thể đạt ở mức cao hơn.
Tuy nhiên, hầu hết các đại biểu đều khẳng định: Cần quan tâm nhiều hơn đến chất
lượng tăng trưởng kinh tế bởi trong điều kiện các cân đối vĩ mô tuy ổn định
nhưng chưa vững chắc, hiệu quả đầu tư chưa được cải thiện thì không nên quá tập
trung vào tăng tốc độ tăng trưởng. Do vậy, đề nghị tốc độ tăng trưởng kinh tế
năm 2010 là 6,5%.
Về chỉ tiêu lạm phát, một số đại biểu QH nhận định: Năm 2010, những yếu tố
gây lạm phát cho nền kinh tế sẽ nhiều và gay gắt hơn. Giá cả trên thị trường
quốc tế sẽ có xu hướng tăng cao hơn năm 2009 do tác động của phục hồi kinh tế;
nhu cầu tiêu dùng trong nước sẽ tăng cao hơn trong năm 2010. Ðặc biệt, do tác
động của gói kích thích kinh tế và thực hiện chính sách tiền tệ, sự gia tăng tín
dụng, chính sách tài khóa nới lỏng trong năm 2009 sẽ làm sức ép lạm phát năm
2010 cao hơn năm 2009. Bởi vậy, để chủ động hơn cho công tác chỉ đạo, điều hành,
đề nghị chỉ tiêu lạm phát năm 2010 ở mức không quá 8%.
Về chỉ tiêu tốc độ tăng tổng kim ngạch xuất khẩu, một số đại biểu cho rằng,
sự sụt giảm giá trị xuất khẩu năm 2009 chủ yếu do tác động của sự giảm giá, còn
khối lượng nhiều hàng hóa xuất khẩu chủ yếu của nước ta trong năm 2009 vẫn tăng.
Năm 2010 với triển vọng phục hồi kinh tế, nhu cầu và giá của nhiều hàng hóa trên
thế giới có xu hướng tăng, xuất khẩu của nước ta sẽ có triển vọng khá hơn. Với
mức dự báo tổng kim ngạch xuất khẩu năm 2010 tăng 6% thì thực chất chỉ tăng 3,5
tỷ USD so với số thực hiện năm 2009. Ðây là mức tăng còn thấp, do đó đề nghị chỉ
tiêu tốc độ tăng tổng kim ngạch xuất khẩu năm 2010 là 8 đến 10%.
Một vấn đề khác được nhiều đại biểu QH quan tâm thảo luận là xóa đói, giảm
nghèo. Một số ý kiến cho rằng, mặc dù tỷ lệ hộ nghèo đã giảm xuống còn 11% năm
2009, tuy nhiên, kết quả giảm nghèo chưa thật bền vững. Mức chuẩn nghèo chưa
được thay đổi theo Nghị quyết của Quốc hội, trong khi mặt bằng giá chung đã lên
rất cao trong mấy năm vừa qua nên tỷ lệ hộ nghèo còn 11% là chưa phản ánh đúng
thực chất. Tốc độ giảm nghèo giữa các khu vực, các vùng còn chênh lệch lớn; miền
núi, vùng cao, vùng sâu, vùng đồng bào dân tộc tỷ lệ nghèo còn cao; đời sống
nhân dân, nhất là đồng bào dân tộc thiểu số còn nhiều khó khăn. Một số đại biểu
QH nhận xét, các chương trình, dự án, chính sách hỗ trợ giảm nghèo đã được chú
trọng hơn nhưng chưa được lồng ghép tốt nên hiệu quả còn hạn chế. Qua giám sát
tại một số địa phương cho thấy, có nhiều đầu mối quản lý các chương trình dự án
này, nhưng thiếu cơ quan chỉ đạo phối hợp nên phân bổ vốn còn dàn trải, kém hiệu
quả. Tình hình triển khai Chương trình hỗ trợ giảm nghèo nhanh và bền vững đối
với 62 huyện nghèo còn lúng túng, tiến độ giải ngân vốn nhìn chung thấp. Việc
triển khai thực hiện một số chính sách cụ thể trong gói giải pháp kích thích
kinh tế còn có những hạn chế, vướng mắc, như: khu vực nông nghiệp, nông dân được
hưởng lợi từ chính sách này còn ít...
Quan tâm đến công tác chăm sóc, bảo vệ sức khỏe nhân dân, một số đại biểu đề
nghị Báo cáo của Chính phủ cần nhìn nhận, đánh giá việc thực hiện nhiệm vụ của
ngành y tế, nhất là y tế dự phòng. Trong thời gian gần đây, ở nước ta liên tục
bùng phát nhiều loại dịch bệnh nguy hiểm, ảnh hưởng nghiêm trọng đến đời sống,
sức khỏe nhân dân. Trong khi đó, các cơ sở khám chữa bệnh từ T.Ư đến địa phương
thường xuyên bị "quá tải", điều kiện, cơ sở vật chất phục vụ công tác điều trị
cho người bệnh thiếu và yếu. Bên cạnh đó là giá thuốc chữa bệnh không kiểm soát
được, gây tốn kém và bức xúc trong nhân dân.
Theo Báo Nhân Dân.