 |
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
Trái đất có khả năng chứa tới 10 nghìn tỷ tấn và có ba khu vực có thể cất giữ khí CO2 ở độ sâu từ 1.000- 5.000m. |
Công nghệ mới này có vẻ độc đáo nhưng
cũng đang gây rất nhiều tranh cãi. Nó có thể được triển khai trên quy
mô công nghiệp vào năm 2020. Denis Clodic, chuyên gia về các vấn đề
năng lượng thuộc Trường Đại học Mỏ Paris cho biết: “Hướng nghiên cứu
này đang được đầu tư rất nhiều tiền nên công việc có thể tiến triển rất
nhanh. Hiện nay, chúng ta đang ở giữa một cuộc đua công nghệ”.
Trên
thế giới hiện nay có bốn khu công nghiệp đang vận hành kiểu công nghệ
này - hai khu ở Biển Bắc, một khu ở Algeria và một khu nữa ở Canada. Từ
mười năm qua, ở ngoài khơi biển Na Uy, công ty dầu lửa Statoil vẫn bơm
vào lớp trầm tích dưới đáy biển một triệu tấn CO2/năm.
Tại
Pháp, Công ty Total đã được phép thử nghiệm quy trình thu và giữ CO2
tại Trung tâm Nhiệt điện Lacq, vùng Pyrénées-Atlantique. Trung Quốc là
nước có nguồn than đá còn khá dồi dào và họ sẽ vẫn phải sử dụng nhiều
than để phục vụ cho công cuộc phát triển. Các phòng thí nghiệm công
nghệ cao của nước này cũng bắt đầu lao vào cuộc chạy đua nghiên cứu
công nghệ thu giữ CO2.
Công nghệ này hiện không nhằm vào lượng
khí xả ra từ phương tiện giao thông trên đường, mà chỉ dùng để thu hồi
khí thải ra từ các nhà máy nhiệt điện chạy bằng than, dầu mỏ hay khí
đốt, cũng như các nhà máy luyện thép hay xi măng. Đối với các công ty
dầu mỏ và khí đốt cũng như các công ty điện lực sử dụng than thì công
nghệ đó có sức hấp dẫn rất lớn. Bởi vì việc bơm khí CO2 vào lòng đất sẽ
giúp cho họ có thể tiếp tục khai thác nguồn năng lượng hóa thạch mà vẫn
không làm thay đổi bầu khí quyển.
Theo đánh giá hiện nay, khí
CO2 có thể được cất giữ trong nhiều thế kỷ. Trái đất có khả năng chứa
tới 10 nghìn tỷ tấn và có ba khu vực có thể cất giữ khí CO2 ở dưới lòng
đất với độ sâu từ 1.000-5.000m. Rộng lớn nhất là những vùng chứa nước
ngầm nhiễm mặn, nằm trong tất cả các bể trầm tích của hành tinh.
 |
|
Khả năng thứ hai: Sử dụng các túi dầu
đang sắp cạn. Cách cất giữ CO2 này có thể đem lại lợi ích cho các công
ty dầu mỏ. Các chuyên gia cho rằng CO2 có đặc tính làm cho dầu mỏ bớt
bị dính nhớt hơn như vậy hút lên sẽ dễ hơn. Một lợi ích khác cho hướng
lựa chọn này đó là các địa điểm này đều đã được biết rõ.
Giải pháp thứ ba là các vỉa than. Nhưng tiềm năng cất giữ của những vùng đó khá hạn chế.
Cho
dù cả ba trường hợp vừa nêu có khả thi thì vẫn cần phải đánh giá những
rủi ro khi khí CO2 bị chôn thoát ra và phải lắp đặt các thiết bị theo
dõi. Trong thời gian hàng nghìn năm, khí CO2 sẽ chuyển hóa bằng cách
phản ứng với đất đá và chất lỏng, điều gì sẽ diễn ra sau đó?
Mối
quan tâm cuối cùng là giá thành công nghệ. Hiện nay một cản trở cho
việc triển khai công nghệ này là giá thành. Để thu và giữ một tấn khí
CO2 cần phải tốn khoảng từ 80-100 euro. Đắt nhất trong dây chuyền thu
và cất giữ CO2 lại nằm ở việc thu lại lượng khí thải từ các nhà máy.
Nhưng với tiến bộ kỹ thuật trong tương lai, giá thành trên có thể hạ
xuống 35 euro/tấn.
Nhưng có một nghịch lý là nếu muốn bảo đảm
cho công nghệ thu và giữ CO2 đem lại lợi nhuận thì giá năng lượng toàn
cầu sẽ phải tăng. Theo chuyên gia Denis Clodic, đây lại là điều tốt vì
như vậy sẽ buộc mọi người phải giảm bớt tiêu thụ năng lượng.
(Theo www.chinhphu.vn)