Mikhail
Prishvin (1873-1954) là một trong những nhà văn Nga viết về thiên nhiên
nổi tiếng nhất. Đây là lần đầu “Giọt rừng” (ấn hành tại Nga năm 1943)
được in tiếng Việt. Gần 100 đoản văn ngắn và rất ngắn của “Giọt rừng”
được sắp gần như theo thứ tự bốn mùa, vừa trữ tình lại vừa triết lý của
“một cái nhìn chăm chú và một hoạt động nội tâm không ngừng nghỉ” đối
với thiên nhiên của M.Prishvin. Có những đoản văn miêu tả sắc nét một
cọng ria của một chú tôm, một rẻo vỏ mảnh mai của cây bạch dương, nhưng
cũng có những đoản văn chỉ gồm hai câu, mơ hồ, nhưng đậm triết lý, như
“Bông hoa đầu mùa”: “Tôi ngỡ rằng có ngọn gió tình cờ lay động chiếc lá
già, song đó lại là con bướm đầu tiên vỗ cánh. Tôi nghĩ mình chợt hoa
mắt ngẫu nhiên, mà hóa ra bông hoa đầu mùa đã nở”...
Có thể đọc các đoản văn theo trình tự và
thấy thấm dần và cảm nhận hương vị rừng Nga, theo mùa, nhưng cũng sẽ
rất thú vị cho người đọc, nếu có thể thử đọc theo lối “Không đầu không
cuối” - lựa lấy một tản văn, đọc một câu, hai ba câu nào đó trong bài,
để nghe thấy “vị ngọt” của ngôn từ và mường tượng ra cảnh sắc... Những
người từng đọc tác phẩm của Prishvin bằng tiếng Nga là đã thưởng thức
nhạc điệu của các con chữ, sự tinh tế của từ ngữ; khi đọc bản dịch tiếng
Việt rất “nhuyễn” của Đoàn Tử Huyến, lại là một cảm nhận khác về âm
điệu chữ nghĩa, cũng không kém phần thú vị.
Các đoản văn trong cuốn sách được trình
bày khá sáng tạo. Tuy nhiên, có lẽ những người làm sách lo bạn đọc “đại
chúng” không biết hết những đặc sắc cây cỏ của rừng Nga, nên cất công
tìm nhiều hình ảnh cỏ cây, côn trùng, chim muông... đưa vào minh họa,
khiến cho sách hao hao một cuốn từ điển về rừng Nga. Điều này đã làm rạn
vỡ trí tưởng tượng của độc giả. Ngoài ra, bìa sách được trình bày cũng
hơi “chua”, bằng việc một bức tranh hao hao bức “Mùa thu vàng” của
I.Levitan - vốn rất quen thuộc với nhiều thế hệ người Việt. Trong lĩnh
vực hội họa, vẽ phong cảnh, trong đó có mảng rừng Nga, nước Nga có một
họa sĩ rất nổi tiếng là Ivan Shishkin (1832-1898). Đọc “Giọt rừng”,
người đọc cũng có thể nhớ tới những bức tranh rừng Nga của Shishkin và
ngược lại, xem tranh của Shishkin, người ta cũng có thể nhớ tới văn
chương của Prishvin. Một sự liên tưởng - cộng hưởng dễ chịu...
(Theo laodong.vn)