Luật Thủ đô đã được Quốc hội biểu quyết thông qua với 75,7% đại biểu có mặt tán
thành. Luật gồm 4 chương, 27 điều quy định vị trí, vai trò của Thủ đô; chính
sách, trách nhiệm xây dựng, phát triển, quản lý và bảo vệ Thủ đô và có hiệu lực
từ ngày 1/7/2013. Luật quy định biểu tượng Thủ đô là hình ảnh Khuê Văn Các tại
Văn Miếu-Quốc Tử Giám.
Về quy hoạch thủ đô, Luật quy định việc xây dựng và phát triển thủ đô phải theo
Quy hoạch chung xây dựng thủ đô, phải bảo đảm xây dựng thủ đô văn hiến, văn
minh, hiện đại, phát triển bền vững, kết nối hệ thống hạ tầng kỹ thuật, hạ tầng
xã hội của Thủ đô với các tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương trong vùng thủ
đô và cả nước.
Luật cũng cơ bản giữ nguyên điều kiện đăng ký thường trú như quy định của Luật
cư trú đối với các trường hợp được điều động, tuyển dụng đến làm việc tại cơ
quan, tổ chức hưởng lương từ ngân sách nhà nước, làm việc theo hợp đồng làm
việc, hợp đồng lao động không xác định thời hạn, về ở cùng với người thân hoặc
trước đây đã từng có hộ khẩu trong nội thành...
Với những trường hợp khác muốn đăng ký thường trú ở nội thành phải có điều kiện
tạm trú liên tục tại nội thành từ 3 năm trở lên, có nhà ở thuộc sở hữu của mình
hoặc nhà thuê ở nội thành của tổ chức, cá nhân có đăng ký kinh doanh nhà ở, bảo
đảm điều kiện về diện tích bình quân theo quy định của Hội đồng nhân dân thành
phố Hà Nội và được sự đồng ý bằng văn bản cho đăng ký thường trú vào nhà thuê
của tổ chức, cá nhân có nhà cho thuê.
Luật cho phép Hội đồng nhân dân thành phố Hà Nội quy định mức tiền phạt cao hơn
không quá 2 lần đối với một số hành vi vi phạm hành chính trong 3 lĩnh vực văn
hóa, đất đai và xây dựng. Tuy nhiên, Luật bỏ nội dung quy định cho phép Hà Nội
thu một số loại phí cao hơn trong lĩnh vực giao thông vận tải. Còn các mức thu
phí cụ thể thì Hội đồng nhân dân thành phố Hà Nội quy định cụ thể trên cơ sở
hướng dẫn của Chính phủ và Bộ Tài chính theo quy định của pháp luật về phí và lệ
phí.
Cũng trong buổi chiều, các đại biểu đã thảo luận về dự án Luật phòng, chống
khủng bố.
Đa số các đại biểu đều tán thành với tên gọi và sự cần thiết ban hành dự án luật
phòng, chống khủng bố nhằm thể chế các quan điểm, chủ trương của Đảng về bảo vệ
an ninh quốc gia, giữ gìn trật tự, an toàn xã hội; tạo cơ sở pháp lý đầy đủ,
vững chắc cho công tác phòng, chống khủng bố và tài trợ khủng bố phù hợp với
tình hình thực tiễn của nước ta; thực hiện hợp tác quốc tế về phòng, chống khủng
bố và tài trợ khủng bố mà không để phương hại đến lợi ích quốc gia.
Về trách nhiệm, quyền hạn của người chỉ huy chống khủng bố, đa số các đại biểu
cho rằng dự thảo Luật quy định về trách nhiệm, quyền hạn của người chỉ huy chống
khủng bố là quá lớn.
Đại biểu Nguyễn Viết Nhiên (Hải Phòng) cho rằng người chỉ huy phòng, chống khủng
bố là người tổ chức chỉ huy trực tiếp thi hành chống khủng bố do đó thẩm quyền
của người chỉ huy phải phù hợp. Quy định trong luật là rộng, chưa phù hợp với
thực tiễn, dễ tạo ra sơ hở, dẫn đến lạm quyền, vi phạm quy định pháp luật.
Đại biểu chỉ ra rằng người chỉ huy chống khủng bố có quyền quyết định áp dụng
một số biện pháp được quy định tại khoản 2 Điều 29 là khó khả thi, không phù hợp
với vị trí chỉ huy của mình, đồng thời không thống nhất với các quy định hiện
hành về thẩm quyền quyết định áp dụng các biện pháp đặc biệt trong tình trạng
khẩn cấp, thẩm quyền quyết định áp dụng các biện pháp cần thiết khi có nguy cơ
đe dọa an ninh quốc gia, nhưng chưa đến mức ban bố tình trạng khẩn cấp.
Đại biểu Phan Văn Tường (Thái Nguyên) đề nghị cần xác định rõ ai là người chỉ
huy phòng, chống khủng bố trong luật và mối quan hệ của người chỉ huy phòng,
chống khủng bố các bộ, ngành, địa phương với ban chỉ đạo phòng, chống khủng bố.
Đại biểu Nguyễn Minh Kha (Cần Thơ) cho rằng để tránh lạm dụng quyền hạn của
người chỉ huy, dự án luật cần quy định người chỉ huy phòng, chống khủng bố phải
chịu trách nhiệm trước pháp luật về những quyết định của mình.
Đối với quy định về lực lượng chuyên trách thực hiện chống khủng bố, đại
biểu Lê Văn Hoàng (Đà Nẵng) cho rằng việc thành lập ban chỉ đạo về phòng, chống
khủng bố sẽ tạo ra sự chồng chéo, nên giao cho các đơn vị chủ lực sẵn có, củng
cố lực lượng để thực hiện nhiệm vụ khi cần thiết.
Các đại biểu Nguyễn Viết Nhiên (Hải Phòng), Huỳnh Thế Kỷ (Ninh Thuận), Huỳnh Thế
Kỷ (Ninh Thuận), Nguyễn Minh Kha (Cần Thơ) cũng tán thành với ý kiến trên.
Đại biểu Nguyễn Viết Nhiên (Hải Phòng) cho rằng nên giao nhiệm vụ phòng chống
khủng bố cho một số đơn vị như quân đội, an ninh, cảnh sát cơ động, đặc nhiệm...
Các đại biểu cũng đề nghị ban soạn thảo cần nghiên cứu lại các điểm tại điều
10,11, 12 để bảo đảm thống nhất với nhiệm vụ, quyền hạn của các đơn vị chức năng
thuộc Bộ Công an, Bộ Quốc phòng đã được pháp luật quy định.
Xung quanh quy định về ban chỉ đạo phòng, chống khủng bố, đại biểu Huỳnh Thế Kỷ
(Ninh Thuận) tán thành với việc thành lập ban chỉ đạo phòng, chống khủng bố tại
Trung ương, một số bộ, ngành ở Trung ương và tất cả các tỉnh, thành phố trong cả
nước, vì như vậy mới có thể chỉ đạo một cách thường xuyên, liên tục kể cả những
trường hợp đột xuất, bất ngờ.
Đại biểu dẫn chứng, trên thực tế, có 11 Ban chỉ đạo phòng, chống khủng bố thuộc
các bộ, ngành và 63 Ban chỉ đạo phòng, chống khủng bố tỉnh, thành phố trực thuộc
Trung ương đã được thành lập theo Chỉ thị số 25/2007/CT-TTg của Thủ tướng Chính
phủ hoạt động theo chế độ kiêm nhiệm.
Đại biểu cho rằng, ban chỉ đạo về phòng, chống khủng bố không chuyên trách nhưng
cần có một bộ phận giúp việc hoạt động chuyên trách giúp ban chỉ đạo đặt tại cơ
quan công an các cấp.
Tán thành với ý kiến trên, đại biểu Võ Thị Hồng Thoại (Bạc Liêu) cho rằng, nên
quy định ban chỉ đạo phòng, chống khủng bố quốc gia, bộ, ngành, tỉnh, thành phố
ngay trong luật là cần thiết, tránh tình trạng khi cần thiết mới thành lập...
Các đại biểu cũng dành nhiều thời gian thảo luận về biện pháp phòng ngừa khủng
bố; biện pháp chống khủng bố; hợp tác quốc tế trong phòng, chống khủng bố.../.