Phát hiện giếng cổ gần thành nhà Hồ
Ngày 2/1, Trung tâm Bảo tồn di sản thành nhà Hồ cho
biết, mới đây, trong quá trình khảo sát, nghiên cứu di sản thành nhà Hồ,
cán bộ trung tâm đã phát hiện giếng cổ tại làng Xuân Giai, xã Vĩnh Tiến
(Vĩnh Lộc, Thanh Hóa).
Giếng nằm ở trung tâm làng Xuân Giai, cách thành nhà
Hồ 300 m về phía đông nam, đường kính rộng 2 m, sâu 6 m, thành giếng
tính từ mặt đất cao một m. Toàn bộ thành, lòng và sân giếng đều được kè,
lát bằng gạch bìa thành nhà Hồ. Nhiều năm bỏ hoang không có người sử
dụng khiến quanh giếng rong rêu, cỏ dại mọc um tùm.
Cụ Trịnh Văn Hiềng (82 tuổi, làng Xuân Giai) cho biết,
không nhớ chính xác giếng có từ năm nào, chỉ nghe cụ thân sinh kể giếng
có từ thời nhà Hồ định đô ở đây. “Ngày xưa người làng thường đến đây
tắm gội, rồi gánh nước về nấu ăn. Nước giếng rất trong, có vị ngọt nên
các dịp hội hè làng đều lấy nước hãm chè. Trai gái lấy cớ đi gánh nước,
đi tắm gội để hẹn hò, nên duyên”, cụ Hiềng kể và cho biết, xưa dưới đáy
giếng còn có rất nhiều mạch nước ngầm phun lên.
 |
Toàn bộ thành và sân giếng được lát bằng gạch thành nhà Hồ có chữ Hán cổ trên bề mặt. Ảnh: Lê Hoàng. |
Cụ Phạm Thế Vinh (90 tuổi, làng Xuân Giai) kể, những
năm 1946-1947, giếng được dân làng cải tạo lại trên cơ sở giếng cũ bằng
gạch bìa lấy về từ trong thành nhà Hồ. Gạch kè giếng dài 50 cm, rộng 25
cm, cao 9 cm. Dù có niên đại hơn 600 năm nhưng hầu hết số gạch này đều
giữ được màu hồng tươi, chín đều, cho thấy kỹ thuật nung gạch thời xưa
của người dân là rất cao. Trên bề mặt nhiều viên gạch có khắc chữ Hán
Nôm ghi nguồn gốc làng quê sản xuất như: Đại An, Kẻ Nưa, Cổ Lôi (huyện
Thọ Xuân ngày nay).
Ông Nguyễn Xuân Toán, Phó giám đốc Trung tâm Bảo tồn
di sản thành nhà Hồ cho biết, về niên đại chính xác liên quan đến sự ra
đời của giếng cổ làng Xuân Giai cần có quá trình khảo sát điều tra tư
liệu. “Hiện Trung tâm tiếp tục nghiên cứu đồng thời phối hợp với chính
quyền địa phương lập hồ sơ trình cơ quan chức năng công nhận di sản đặc
biệt cho cụm di sản ở làng Xuân Giai (bao gồm đình làng và giếng cổ).
Việc phát hiện giếng cổ góp phần quan trọng vào công tác nghiên cứu, bảo
tồn và phát huy giá trị di sản thành nhà Hồ và nghiên cứu các làng cổ
trong vùng di sản theo khuyến nghị của UNESCO”, ông Toán nhấn mạnh.
Thành nhà Hồ nằm trên hai xã Vĩnh Tiến và Vĩnh Long,
huyện Vĩnh Lộc. Đây là công trình kiến trúc bằng đá độc đáo có một không
hai tại Việt Nam. Được Hồ Quý Ly cho xây dựng vào năm 1397, thành này
còn được gọi là Tây Đô để phân biệt với Đông Đô (Thăng Long - Hà Nội).
Xây xong thành, Hồ Quý Ly đã dời đô từ Thăng Long về Tây Đô.
Trải qua hơn 600 năm tồn tại, hầu hết công trình kiến
trúc bên trong Hoàng thành đã bị phá hủy. Những dấu tích nền móng của
cung điện xưa giờ vẫn đang nằm ẩn mình phía dưới những ruộng lúa của
người dân quanh vùng. Ngày 27/6/2011, tại phiên họp lần thứ 35 của Ủy
ban di sản thế giới thuộc Tổ chức Văn hóa, Khoa học và Giáo dục Liên hợp
quốc (UNESCO) diễn ra tại thủ đô Paris (Pháp), thành nhà Hồ đã được
công nhận là di sản văn hóa thế giới. |
(Theo VnExpress.net)