Giới thiệu Thể loại sách Sách điện tử Bạn đọc và NXB Các bài viết Kế hoạch đề tài Giao lưu trực tuyến Thư viện ảnh Thư viện Video
Tin tổng hợp Tin dự án Tin mới
Trang chủ    
Thứ năm, 29/06/2017 11:01
Hoa nắng

 Tôi sinh ra ở một con ngõ nhỏ Hà nội, may mắn làm sao, nơi đó người ta trồng toàn bằng lăng và phượng vỹ, cây nào cũng cao và to, để khung cửa sổ nhà tôi luôn tràn ngập màu xanh và ánh nắng mỗi khi hè về. Có cảm giác, thò tay ra là chạm được vào màu xanh, và vươn người tới là hòa mình được vào sắc tím, sắc đỏ…

 

Những ngày hè khi xưa tuổi thơ của tôi gắn với ký ức về những cành phượng sà vào tận khung cửa sổ trên căn gác nhà tôi. Những cành phượng mềm mại uốn cong, mang theo những mắt lá xanh li ti, xếp lên nhau từng lớp như lông chim. Quanh năm suốt tháng một màu xanh, xanh non ở ngọn và xanh già ở gần thân. Xuân hạ thu đông, loài cây không bao giờ rụng lá, mang tên “đuôi con chim phượng”ấy,

Bà tôi nói rằng, người Pháp mang cây này vào trồng từ khi bà còn bé tí. Ngày chạy loạn giặc Pháp, bà đưa bố tôi đi trốn ở trong một cái hang trên núi, đã thấy có cây phượng đỏ ối ngoài cửa hang. Bà nói, thời đó người ta gọi là Điệp tây. Bố tôi vốn thông thạo tiếng Trung, thì nói tên của nó là Phượng hoàng mộc. Sau này khi học ngoại ngữ, tôi được biết tên của nó là Flamboyant trong hầu hết các ngôn ngữ, nhưng xuất phát từ “ ngọn lửa” của tiếng Pháp. Đã có biết bao bài thơ, những áng văn và nhiều bài hát ngợi ca hoa phượng của tuổi học trò áo trắng. Thời của chúng tôi ở Hà Nội, nữ sinh chưa được mặc áo dài trắng. Để sau này, mỗi khi chờ đón con gái tan trường, nhìn những tà áo trắng tung bay, chợt như thấy những cánh phượng hồng đang sà xuống như năm nao trong ký ức. Và khi thăm lại trường xưa, nhìn cây phượng già đã thành cổ thụ trong sân trường, không một nhành hoa, đứng yên lặng lẽ, chợt như nghe lao xao hình ảnh lũ con trai con gái trong dãy hành lang rộng với những ô cửa sổ đón những cánh phượng đỏ ối ngày xưa. Thời gian như dừng lại. Cây phượng của chúng tôi đã ngừng nở hoa. Để những cây phượng mới mọc lên, lại đỏ rực trên những tà áo trắng và những chiếc xe đạp học trò hôm nay.

Sau này, tôi đã gặp lại phượng vỹ ở nhiều nơi với nhiều sắc độ khác nhau của màu đỏ. Màu đỏ của phượng vỹ “nói” lên biết bao điều. Có biết bao nắng gió, có biết bao kỷ niệm và cảm xúc của mỗi người chúng ta trong cái màu đỏ ấy. Một màu đỏ hiếm thấy, sâu thăm thẳm mà vẫn đầy đam mê, đầy ánh sáng. Như cây hoa Nắng. Cây hoa nắng của tôi có những cánh hoa như những chiếc lông chim mượt mà nhất, với những vệt màu,vàng, hồng, trắng…vô cùng ngẫu hứng. Và đài hoa với năm cánh dài thanh mảnh, bên dưới màu vàng, bên trên thì màu đỏ, như một ngôi sao, đỡ lấy những chiếc cánh lông vũ đỏ mềm mại kia. Một màu đỏ rực rỡ của loài chim lửa, nổi bật trên những sắc xanh của lá, không thể lẫn.

Tôi cũng đã từng thấy nhiều loại phượng trắng, phượng vàng hay phượng tím nhưng loài phượng đơn sắc kia, dẫu có mang trong mình những dịu dàng, những mềm mại, dẫu cũng là vẻ đẹp lạ,vẫn không thể thu hút bằng phượng đỏ. Thế mới biết, cái gì cũng cần có thời gian. Để hiểu và cảm được một loài hoa, cũng cần phải có thời gian. Để hiểu được “hồn”của hoa, cần phải có một tình yêu.

 

Linh Trần

Tên đăng nhập
Mật khẩu
Tên truy cập (*)
Mật khẩu (*)
Xác nhận mật khẩu (*)
Email (*)
Họ và tên
Số điện thoại
Địa chỉ
Mã xác nhận (*)